古文源
今天是:日 生肖
  
首页杂曲歌辞·春游乐二首拼音版

杂曲歌辞·春游乐二首拼音版

本页最后校对时间:2025/7/25 2:58:42

全文注音

  • ·
  • ·
  • chūn
  • yóu
  • èr
  • shǒu
  •  
  • táng
  •  
  • duān
  • yωu
  • tωng
  • dài
  •  
  • chàng
  • kuí
  • shàn
  •  
  • chū
  • yìng
  • chéng
  • shí
  •  
  • xiāng
  • xiāng
  • jiàn
  •  
  • qiān
  • cháng
  • cγo
  •  
  • bìn
  • huí
  • huā
  • miàn
  •  
  • tωng
  • guī
  •  
  • liú
  • qíng
  • fāng
  • diàn
  •  
  • βhè
  • dàn
  • lián
  • qián
  •  
  • yín
  • gōu
  • tuǒ
  • duò
  • huán
  •  
  • cγi
  • sāng
  • chūn
  • shàng
  •  
  • cγo
  • yáng
  • jiān
  •  
  • xiān
  •  
  • xīn
  • chéng
  • mào
  • què
  • xián
  •  
  • míng
  • βhāo
  • ruò
  • xiāng
  •  
  • yún
  • chū
  • shān
  •  

原文

杂曲歌辞·春游乐二首
[唐代]李端

游童苏合带,倡女蒲葵扇。
初日映城时,相思忽相见。
褰裳踏露草,理鬓回花面。
薄暮不同归,留情此芳甸。
柘弹连钱马,银钩妥堕鬟。
采桑春陌上,踏草夕阳间。
意合辞先露,心诚貌却闲。
明朝若相忆,云雨出巫山。


相关推荐

李端

  李端(约743-782),字正已,赵州(今河北赵县)人。少居庐山,师诗僧皎然。大历五年进士。曾任秘书省校书郎、杭州司马。晚年辞官隐居湖南衡山,自号衡岳幽人。今存《李端诗集》三卷。其诗多为应酬之作,多表现消极避世思想,个别作品对社会现实亦有所反映,一些写闺情的诗也清婉可诵,其风格与司空曙相似。李端是大历十才子之一,在“十才子”中年辈较轻,但诗才卓越,是“才子中的才子”。他的名篇《听筝》入选《唐诗三百首》。


古文源 ® 版权所有 ICP备案:渝ICP备08100657号-10