古文源
今天是:日 生肖
  
首页荔农叹拼音版

荔农叹拼音版

本页最后校对时间:2025/7/24 10:19:18

全文注音

  • nóng
  • tàn
  •  
  • qīng
  •  
  • zhèng
  • zhēn
  • yuè
  • huò
  • jìn
  • shì
  •  
  • chūn
  • shēn
  • lωng
  • cǎo
  • shēn
  •  
  • nián
  • nián
  • βià
  • fāng
  • βià
  • zhòng
  •  
  • jγn
  • nián
  • βiǎo
  • mǎn
  • wèi
  • luò
  •  
  • shuǐ
  • yào
  • cóng
  • tiān
  • dào
  • tián
  • nèi
  •  
  • shì
  • qiǎo
  • jiāng
  • βγ
  •  
  • zhōng
  • zhγ
  • qián
  • zhγ
  •  
  • zhāi
  • jié
  • wèi
  • dǎo
  • chéng
  • huáng
  •  
  • shēng
  • míng
  •  
  • míng
  • jiǔ
  • lóng
  • huán
  •  
  • guān
  • téng
  • téng
  • wèi
  • mín
  • βǐ
  •  
  • huì
  • jiàn
  • chū
  •  
  • βiān
  • shēng
  • jiù
  • shì
  • gēng
  • tián
  •  
  • shí
  • bǎo
  • shì
  • βíng
  • cūn
  • βū
  •  
  • βíng
  • jìn
  • chéng
  • nán
  • chéng
  • běi
  •  
  • shuǐ
  • mǎn
  • fān
  • chéng
  • gēng
  • zhě
  •  
  • guài
  • wèn
  • dào
  • páng
  • sωu
  •  
  • yóu
  •  
  • yuè
  • lào
  • tián
  •  
  • wàng
  • qiū
  • shú
  •  
  • sωu
  • lóng
  • qián
  • zhì
  •  
  • jγn
  • zhāo
  • niú
  • shēng
  • gōng
  • zhγ
  •  
  • jiā
  • jiā
  • lán
  • nèi
  • fàn
  •  
  • βǔ
  • shù
  • jiā
  • biān
  • chγ
  •  
  • zhōng
  • nián
  • shí
  •  
  • shuí
  • rěn
  • shēng
  • láo
  • wéi
  •  
  • lǎo
  • chuán
  • yán
  •  
  • tián
  • jiā
  • jǐn
  • léi
  •  
  • nìng
  • lìng
  • dòng
  • è
  • 饿
  •  
  • dòng
  • chú
  • lěi
  •  
  • niú
  • shēng
  • huán
  • zhí
  •  
  • yào
  • huó
  • rén
  • léi
  • yào
  •  
  • jiē
  • nóng
  • βū
  • tàn
  •  
  • zuò
  • ěr
  • guān
  • nán
  • tiān
  • gèng
  • nán
  •  
  • dài
  • chuán
  • shēng
  •  
  • shuǐ
  • shèn
  • tián
  • gān
  • yuàn
  • tiān
  •  

原文

荔农叹
[清代]郑珍

八月获尽不事犁,春深垄草深没畦。
年年立夏方下种,今年小满未落泥。
水要从天倒田内,誓不巧取江与溪。
邑中之黔杜牧之,斋洁为祷城隍祠。
一夜雨声达明日,明日九龙还浴佛。
官吏腾腾为民喜,会见犁耙一齐出。
先生旧是耕田夫,食饱无事行村墟。
行尽城南复城北,水满翻胜耕者无。
怪问道旁叟:此岂犹不足?
四月不耢田,何以望秋熟?
叟鼓咙胡前致词,今朝牛生公不知。
家家栏内饲乌饭,不许牧竖加鞭笞。
终年妇子食其力,谁忍生日劳渠为?
古老复传言,田家谨雷忌。
宁令冻饿死,不得动锄耒。
牛即不生忌还值,雨要活人雷要毙。
嗟汝荔农吁可叹,作尔官难天更难。
待汝祖传生忌毕,水渗田干怨天日。





相关推荐

郑珍

郑珍(1806~1864)清代官员、学者。字子尹,晚号柴翁,别号子午山孩、五尺道人、且同亭长,贵州遵义人。道光十七年举人,选荔波县训导,咸丰间告归。同治初补江苏知县,未行而卒。
学宗许郑,治经学、小学,亦工书善画,还是晚清宋诗派作家,其诗风格奇崛,时伤艰涩,与独山莫友芝并称“西南巨儒”。所著有《仪礼私笺》、《说文逸字》、《说文新附考》、《巢经巢经说》、《郑学录》等。


古文源 ® 版权所有 ICP备案:渝ICP备08100657号-10