古文源
今天是:日 生肖
  
首页和伏武昌登孙权故城诗拼音版

和伏武昌登孙权故城诗拼音版

本页最后校对时间:2025/7/23 11:09:42

全文注音

  • chāng
  • dēng
  • sūn
  • quán
  • chéng
  • shī
  •  
  • nán
  • cháo
  •  
  • ·
  •  
  • xiè
  • tiǎo
  • yán
  • líng
  • jiàn
  •  
  • dāng
  • hài
  • lóng
  • zhàn
  •  
  • shèng
  • quē
  • zhōng
  • rγng
  •  
  • gōng
  • xīng
  • xiàn
  •  
  • què
  • dēng
  • tái
  •  
  • fèng
  • xiáng
  • líng
  • chǔ
  • diàn
  •  
  • jīn
  • dài
  • qióng
  • yán
  • xiγn
  •  
  • wéi
  • jìn
  • βóu
  • xuγn
  •  
  • běi
  • cān
  • biāo
  •  
  • 西
  • kān
  • shōu
  • liàn
  •  
  • jiāng
  • hγi
  •  
  • yγng
  • liú
  • yīng
  • pàn
  •  
  • qiú
  • βiγn
  • lèi
  • yīn
  • jiāo
  •  
  • kuí
  • chóng
  • diàn
  • 殿
  •  
  • diào
  • tái
  • lín
  • jiγng
  • yuè
  •  
  • fán
  • shān
  • kāi
  • guγng
  • 广
  • yàn
  •  
  • wén
  • gòng
  • wēi
  • ruí
  •  
  • shēng
  • βíng
  • qiě
  • cōng
  • qiàn
  •  
  • sān
  • guāng
  • yàn
  • fēn
  • jǐng
  •  
  • shū
  • guǐ
  • tóng
  • jiàn
  •  
  • cēn
  • shì
  •  
  • βò
  • shì
  • cháo
  • biàn
  •  
  • guγn
  • shí
  •  
  • liáng
  • xiγng
  • zhuàn
  •  
  • lín
  • shuāi
  • βù
  • píng
  •  
  • huāng
  • chí
  • qiū
  • cγo
  • biàn
  •  
  • xióng
  • chàng
  • ruò
  •  
  • βào
  • zγi
  • shēn
  • xiá
  • juàn
  •  
  • yōu
  • zhì
  • jiāng
  • gāo
  •  
  • cóng
  • shγng
  • guāi
  • yīng
  • biàn
  •  
  • qīng
  • zhī
  • xiàn
  • chóu
  •  
  • liáng
  • shū
  • xiàn
  • wén
  • jiàn
  •  
  • xìng
  • fāng
  • yīn
  • duō
  •  
  • chéng
  • fēng
  • cγi
  • xuàn
  •  
  • tγng
  • yωu
  •  
  • è
  • zhǔ
  • tóng
  • yóu
  • yγn
  •  

原文

和伏武昌登孙权故城诗
[南朝齐]谢朓

炎灵遗剑玺,当途骇龙战。
圣期缺中壤,霸功兴宇县。
鹊起登吴台,凤翔陵楚甸。
衿带穷岩险,帷帟尽谋选。
北拒溺骖镳,西龛收组练。
江海既无波,俯仰流英盼。
裘冕类禋郊,卜揆崇离殿。
钓台临讲阅,樊山开广燕。
文物共葳蕤,声明且葱茜。
三光厌分景,书轨欲同荐。
参差世祀忽,寂寞市朝变。
舞馆识馀基,歌梁想遗啭。
故林衰木平,荒池秋草遍。
雄图怅若兹,茂宰深遐眷。
幽客滞江皋,从赏乖缨弁。
清卮阻献酬,良书限闻见。
幸藉芳音多,承风采馀绚。
于役倘有期,鄂渚同游衍。

相关推荐

谢朓

  谢朓(464~499年),字玄晖。汉族,陈郡阳夏(今河南太康县)人。南朝齐时著名的山水诗人,出身世家大族。谢朓与谢灵运同族,世称“小谢”。初任竟陵王萧子良功曹、文学,为“竟陵八友”之一。后官宣城太守,终尚书吏部郎,又称谢宣城、谢吏部。东昏侯永元初,遭始安王萧遥光诬陷,下狱死。曾与沈约等共创“永明体”。今存诗二百余首,多描写自然景物,间亦直抒怀抱,诗风清新秀丽,圆美流转,善于发端,时有佳句;又平仄协调,对偶工整,开启唐代律绝之先河。

《大辞海》:谢朓(464—499)南朝齐诗人。字玄晖。陈郡阳夏(今河南太康)人。曾任宣城太守、尚书吏部郎。后被萧遥光诬陷,下狱死。在永明体作家中成就最高。诗多描写自然景色,善于熔裁,时出警句,风格清俊。颇为李白所推许。后世与谢灵运对举,亦称小谢。有《谢宣城集》。

《中国人名大词典》:(464—499)南朝齐诗人。陈郡阳夏(今河南太康)人,字玄晖。少好学。历任诸王属官。与沈约﹑王融同为竟陵王萧子良“西邸八友”。明帝辅政以为记室,掌文翰。出为宣城太守。建武五年(498),告发岳父王敬则谋反,迁尚书吏部郎。后江祏谋废东昏侯,立始安王萧遥光,他不从,被祏等构陷下狱死。善草隶,长五言诗,世称“小谢”。为当时及后世所推重。后人辑有《谢宣城集》。


古文源 ® 版权所有 ICP备案:渝ICP备08100657号-10